Nhiều người xem

Những%20chuyện%20đếch%20ai%20tin%20nhưng%20vẫn%20đọc/style

Người tử tế

Lòng%20tốt%20ngày%20càng%20như%20lá%20mùa%20thu/style

Tin rất mới

Tin%20nóng%20trong%20ngày/carousel

Sức khỏe

Sợ%20chết%20thì%20đọc%20ở%20đây/block

Dạy cách làm tiền

Dạy%20cách%20làm...%20tiền/block

Du lịch & phượt

Đi%20du%20lịch%20để%20thấy%20đời%20rất%20đẹp/block

Cười nhiều méo miệng

Cười%20nhiều%20quá%20coi%20chừng%20méo%20miệng/block

Nữ diễn viên hài Vân Dung lương tháng chỉ hơn 3 triệu, từng đi bưng bê, rửa chén bát

Nữ diễn viên hài Vân Dung lương tháng chỉ hơn 3 triệu, từng đi bưng bê, rửa chén bát... Nhưng bây giờ thì chị ấy rất là giàu có. Lý do: nhưng may là có truyền hình, chúng tôi được đi quay quảng cáo, được làm phim và được làm tiểu phẩm, làm tất cả những gì có thể làm được

Trong một bài báo, NSƯT Chí Trung tiết lộ lương Vân Dung chỉ có hơn 3 triệu, chị làm sao để sống với mức lương này?

Anh Chí Trung nói đúng đấy bạn ạ!

Tôi bắt đầu đi làm từ năm 1994 đến nay là gần 20 năm rồi. Một tháng tôi có khoảng 5-8 buổi diễn, tiền bồi dưỡng của nhà hát là 100 ngàn đồng, vai chính thì 120 ngàn đồng. Với chi phí đắt đỏ ở thủ đô thì ngay cả bản thân tôi cũng không nuôi nổi chứ chưa nói đến nuôi con. Lương ở các đoàn nghệ thuật đều thấp như thế cả!

Nữ diễn viên hài Vân Dung lương tháng chỉ hơn 3 triệu, từng đi bưng bê, rửa chén bát
Nữ diễn viên hài Vân Dung lương tháng chỉ hơn 3 triệu, từng đi bưng bê, rửa chén bát

Nhưng may là có truyền hình, chúng tôi được đi quay quảng cáo, được làm phim và được làm tiểu phẩm, làm tất cả những gì có thể làm được bằng nghề của mình thì mới sống được. Nhưng vẫn không thể phủ nhận vai trò của sân khấu vì tôi học sân khấu ra. Phải có “Đời cười” của Nhà hát Tuổi trẻ thì truyền hình mới biết đến tôi nên tôi vẫn phải biết ơn sân khấu là cái nôi tôi sinh ra và lớn lên, là ngôi nhà cho tôi đi về, ở đó có rất nhiều bạn bè, anh em bạn bè đồng nghiệp, những người tôi yêu quý. Còn truyền hình là nơi đưa tên tuổi của tôi đến gần với khán giả và cho tôi mọi thứ.

Tiền đã bao giờ khiến Vân Dung phải thay đổi con đường của mình chưa?

Có chứ! Tiền rất quan trọng, mình không thể đi ăn xin cả đời và cũng không thể để bố mẹ mình nuôi mãi nữa! Hồi tôi mới vào nghề vai chính là một thứ rất xa vời, vai phụ tôi cũng bao giờ mơ tới. Khi cảm thấy bế tắc về kinh tế, thấy mình không thể nuôi nổi mình, suốt ngày đi bưng bê bục bệ, chạy cờ mỗi đêm được 10- 20 ngàn đồng, tôi đã nghĩ đến việc mình phải chuyển nghề.

Nhưng làm gì bây giờ khi tiếng Anh không biết, vi tính cũng không, đi buôn thì không có vốn, hay đi làm thợ uốn tóc, sơn móng tay, hay thi đại học… Rồi tôi nghĩ nhà hát Tuổi Trẻ đã đặt vào tay mình một cái nghề, thì phải làm tốt nó đã, nếu cố hết sức mà vẫn không sống được thì mới tính tiếp. Con đường đẹp đẽ các anh chị lứa trước đã quá giỏi giang và xinh đẹp đi rồi nên tôi không thể đi cùng được, vì nếu đi cùng con đường ấy thì bao giờ tôi mới đến được đích. Vì tôi không đẹp lại không giỏi bằng cách anh chị.

Nhưng tôi không lấy thế làm buồn và may mắn hài kịch đã mang đến cho tôi một con đường mới. Con đường ấy thật gồ ghề, khó đi, tôi mang một hình ảnh không giống ai, xấu lạ nhưng tôi chấp nhận và cảm thấy mãn nguyện và hãnh diện với nó. Con đường xấu thế cũng chả ai muốn đi, thôi thì mình mình một đường cho lành. Nhiều người gặp tôi ngoài đời nói “Dung ơi sao trên sân khấu và truyền hình em xấu thế, xấu quá thể ý!”. Tôi chẳng hề buồn, tôi thấy vui lắm khi nghe điều đấy! Đó chứng tỏ là một thành công nho nhỏ của tôi vì trong tim khán giả tôi luôn là một người xấu lạ. Nên họ yêu quý tôi ở cái xấu lạ đấy!

Xuất thân từ một gia đình nghèo, tiền bạc có ý nghĩa như thế nào với Vân Dung?

Nhà tôi nghèo lắm, bố mẹ thường mua vải về tự may áo cho tôi. Hai chị em chỉ có một đôi dép lành, ai đi học thì dùng đôi lành, ai ở nhà thì dùng đôi dép cụt đầu đứt quai. Nhà là một cái nhà kho rộng 8m2 với 1 cái giường và mấy cái nồi. Nhà tôi thấp nên mỗi khi mưa là nước ngoài đường tràn vào, cả nhà ngồi thu lu trên giường và lấy nồi ra hứng nước dột. Thương nhất là chuyện mẹ tôi nuôi 1 con vịt cả năm, đến ngày sinh nhật tôi định mổ ăn cho khoảng 10 người. Khi bắt nó giết thịt thì chú vịt bị xổng bay ra hồ Hoàng Cầu, thế là cả gần chục con người thi nhau bơi ra hồ để bắt một chú vịt.

Tôi thấy sao mà nhà mình nghèo thế!

Và trong lòng tôi từ đó đã nhen nhóm ý nghĩ phải bằng mọi giá để kiếm được tiền bằng chính đôi tay của mình để nuôi được gia đình và nuôi được bản thân. Lớn hơn một chút, tôi biết đi đưa lạc rang, khâu khuy, khâu đệm mút, 14 tuổi tôi đã biết đi hóa trang đám cưới cho người ta một mình. Người dạy tôi hóa trang đám cưới là mẹ. Có những hôm thấy mẹ khổ và vất vả quá, tôi đã bảo: “Mẹ ơi để con đèo mẹ đi cho mẹ đỡ khổ và vất vả. Và cứ thế, hai mẹ con lọc cọc trên cái xe đạp rong ruổi từ đầu thành phố đến cuối thành phố rồi lại thì cuối thành phố đến đầu thành phố giữa trời mưa to gió bão. Đến đầu dốc nhà tôi, hai mẹ con cùng ngã rồi hai mẹ con ôm nhau khóc.

Không có nhận xét nào